Thứ Năm, 6 tháng 6, 2013

Bềnh bồng như mây





Mẹ sinh Vân trong một ngày tháng sáu,
Giữa mùa hè nắng ráo - Hà Nội xưa.
Cô bé út lớn lên trong sáng, ngây thơ,
Mắt đen láy và tâm hồn đa cảm.


Yêu văn chương, yêu mái trường sư phạm,
Hồn thênh thang ước vọng bước vào đời.
Xinh xinh dáng ngà-áo lụa, tiểu thư ơi!
Lòng thiếu nữ nguyên sơ tờ giấy trắng...


Trời Sài Gòn chợt mưa rồi chợt nắng,
Như cuộc đời khi dậy sóng, lúc bình yên.
Trong cõi người, ai biết được cơ duyên,
Tài hoa lắm mà truân chuyên cũng lắm!


Đã khép lại thời thanh xuân say đắm,
Hay còn đây sợi nắng cuối sân trường,
Soi áo dài mỏng mảnh tựa làn sương,
Mây sà xuống bềnh bồng vương trên tóc?


Thôi, trả lại cho đời  bao khó nhọc,
Giữ lòng vui, giữ lại chút niềm riêng.
Tháng sáu Sài Gòn mưa nắng giao duyên,
Xóa hết mọi ưu phiền, tâm tĩnh lặng...

                         Phanthịnhưmai tặng Nguyễndzoãncẩmvân
                                                 nhân 10/6 sinh nhật bạn.

                                          



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét