Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2014

Tình tự quê hương



Mỗi người đều có một nơi chốn để nhung nhớ và tự hào những lúc đi xa .
Tôi  cũng vậy. Quê hương tôi  là môt làng  nhỏ nằm khiêm  nhường  ven bờ
biển của dải  đất miền Trung, ngoại ô Thành phố Huế. Chúng tôi đã lớn  lên
từ Mỹ Lợi quê nghèo mà giàu ý chí và truyền thống. Tiếng  hát của rừng phi
lao êm đềm ru tuổi thơ chúng tôi những buổi trưa hè đã nuôi dưỡng tâm hồn
dạt dào tình cảm. Và cái nóng nung người  trên trảng cát mùa hè hay bão lụt
mùa  đông  khắc nghiệt...đã  hun đúc nghị  lực cho con người Mỹ Lợi chúng
tôi luôn biết vươn lên và đi tới.



Xa quê đã lâu, bạn học thời tuổi  nhỏ mỗi  người một hướng. Có đôi khi giữa
cuộc sống bề bộn lo toan, thoáng một vài hình  ảnh bất chợt  gặp trên đường
cũng gợi nhớ quê nhà và kỷ niệm ấu thơ...

Thật vui khi có dịp họp mặt những người bạn đã một thời hồn nhiên cắp sách
dưới mái trường làng xưa. Được góp mặt với Anh Chị Em Hội Cựu học sinh
Mỹ Lợi trong tập san là niềm hạnh phúc lớn. Xin  ghi chép lại  một số bài viết
của anh Phan Ngộ về quê hương của chúng minh..





2 nhận xét:

  1. Đọc tâm sự của cô, em nhớ Huế. Em đã học ở đó 3 năm, có rất nhiều kỉ niệm...Chiều nào em cũng ra bờ sông Hương, đi dạo ngắm những tác phẩm của sinh viên Mỹ thuật trên công viên. Buổi tối nhiều tụ tập, không thể quên hình ảnh những sinh viên Mỹ thuật mang giấy bút vẽ chân dung cho mọi người. Ai thích thì cứ ngồi xuống mấy chiếc ghế xúp, lát sau sẽ có một bức hình, ngắm mình rồi cười, hào phóng thì cho một ít tiền, không thì thôi, không ai đòi hỏi gì...Có hôm em chui vào một quán cơm SV, chưa ăn thì đã nghe bà chủ quán, cái mặt hầm hầm, chửi thẳng vô mặt một chàng SV, chàng này thiếu tiền cơm lâu ngày không trả...

    Trả lờiXóa
  2. Cám ơn Em đã đọc và sẻ chia kỷ niệm.

    Trả lờiXóa