Thứ Ba, 18 tháng 8, 2015

Ban minh...qua bon muoi nam...

Bạn mình, qua bốn mươi năm...


Vẫn thế, vẫn như những ngày Việt Hán1, Đại Học Sư phạm Sài Gòn...cái ngày ở chung một nhà trọ, học chung một lớp, thực tập chung một nhóm, ăn chung một người nấu cơm tháng, cùng thay phiên nhau đi học về, ghé xách ga-mên cơm...Bốn muơi hai năm rồi, Nhung vẫn giọng nói nhựa nhựa nhõng nhẽo nhưng cái nhìn dứt khoát làm cho người nghe không thể không "tuân thủ".Lối lập luận rành mạch, khúc chiết đã thuyết phục được những vị Thầy khó tính của chúng mình thời Sư Phạm trong các môn thi từ Văn học của Thầy Diêu, Thầy San, Thầy Đang, Thầy Mục...cho tới các môn Khó nuốt chữ Hán, chữ Nôm, Thống kê mô tả...( Đã có lần mình mượn đề cương Truyện Hoa Tiên của Nhung để học trong kỳ thi lại!!!)


 Bây giờ Nhung vẫn vậy, thỏ thẻ,nhẹ nhàng mà ra lệnh đó! Cứ tưởng là khô khan mà ướt át vô cùng... Cứ thế, cứ thế... bên nhau buổi chiều cuối tuần thật vui và thú vị.
Hôm nay trời không nắng lắm nên từ San San Tofu về nhà bạn
dường như nhanh hơn. Không biết tại thời tiết hay tại dư âm những câu chuyện dòn tan trong bữa ăn chay, dư vị của tô bún riêu và bánh cam mè đen hấp dẫn còn đọng lại...

Khi đã đến ngôi nhà, một cảm giác thân thiện, ấm áp tràn ngập tâm hồn. Ngồi trong căn bếp, nhấp chén trà bông cúc do chính tay bạn mình pha, nghe chuyện bạn bè , lòng thêm ấm áp... Nhung quan tâm, thăm hỏi những người bạn xưa, chia sẻ buồn vui trong câu chuyện đời người. Trân trọng nâng gói mứt gừng của Dzoan Vân, nhẹ nhàng gỡ keo dán rồi nhón một viên đưa lên miệng nhấm. Hít hà, thích thú, sảng khoái khen ngon quá, nhắp một ngụm trà nóng rồi hỏi nhiều về xuất xứ, cách làm...Rồi níu Anh Hiếu vào giới thiệu quà quý của bạn yêu phương xa, nhón một viên mứt, rót một chung trà nóng để"phu quân" thưởng thức. Đúng là món quà tuyệt hảo! Tuyệt hảo từ tay người làm, từ tấm lòng người gửi, từ những "truân chuyên" trên những chặng đường đến đây nên nó càng thêm ý nghĩa. Mà ngon, lạ và quý thật đó! Anh Hiếu có vẻ rất thú vị với trà nóng, gừng cay, khen hoài món mứt người bạn quý của bà xã vừa gửi tặng...


Chụp vội vài tấm hình rồi đi chùa. Phía sau nhà Nhung có những bụi hồng nock out kiên cường nở qua những ngày nắng nóng, hồ boi trong xanh phản chiếu sắc trời ...và hai thú cưng đủng đa đủng đỉnh.



Nhung dặn trước khi theo Anh Hiếu ra xe, mình chạy vô cầm túi xách( kỷ niệm của Dz Vân): Mai kiểm lại có quên gì không, mắt kính chẳng hạn, đừng quên gì nhe._ Rồi bạn yêu! Ừ, Lời dặn đầy kinh nghiệm của người rất nhiều lần du lịch đó đây, lỡ quên gì thì thật khó... Còn ở trường hợp này, tuy cùng trong Houston nhưng mỗi đứa một hướng, công việc suốt tuần, anh Hiếu, Nhung và cả hai con của mình không thể chạy tới chạy lui đưa hoặc lấy cái gì lỡ có bỏ quên.


Tụi mình hướng về chùa Việt Nam (chùa tên VN). Hai bạn kể chánh điện chùa này đã bị sập. Mà thật vi diệu là sập vào lúc giữa khuya, lúc 2g sáng. Nhung nói thông thường trong chùa có rất đông phật tử sinh hoạt phât sự và tham gia các thời kinh cho nên nếu sập vào những lúc ấy thì thật là nguy hiểm ...May mà vào giờ khuya, cũng không trễ hơn chút là thời kinh công phu khuya cũng rất đáng lo! Ừ, mình lẫm nhẫm niệm Phật và nói : Chắc có sự che chở của Chư Phật nên mới kỳ diệu thế!

Quành xe lại bên phía trái đường để vào cổng chùa rồi đi sâu vào phía trong. Chiều chủ nhật, gia đình Phật tử sinh hoạt, các em thiếu niên mặc những bộ đồ, đội nón "gút"quen thuộc mà mấy muơi năm mình mới thấy lại. Vào trong Hội trường tạm lễ Phật, Nhung chụp vài tấm hình. Qua phòng kinh sách thỉnh máy tụng kinh và mình ghi sớ... rồi tụi mình cùng ra ngoài viếng cảnh chùa. Houston qua mùa nắng nóng hàng dừa Hawaii như những cây cọ cao có những cành lá khô vàng. Hồ nước đổi màu xanh, khô cạn nhiều thấp thoáng chú rùa mệt mỏi hóng miệng lên mặt nước...Nhờ anh Hiếu làm "phó nhòm", hai đứa đi tới, đi lui tìm chỗ chụp mấy tấm hình. May mà hôm nay không có nắng nên giữa trưa mà vẫn thong thả bên nhau..


Trên đường về, giữa đường trời lất phất mưa. Một lát sau tạnh hẳn.Nhớ hôm mới qua, đi dự Crawfish Festival buổi tối với Nhung trời mưa gió... Thương Nhung và anh Hiếu đường xa khuya khoắc...đã trở thành kỷ niệm khó quên.
Lần này tụi mình đi chơi vào buổi đẹp trời, đựơc ăn, được nói và...được có những tấm hình bên nhau, không còn ganh tỵ với Thuần và các bạn. Hihi.
( Hôm trước hẹn tối viết tiếp nhưng mấy bà bạn già yoga nói chuyện, quên thời gian, đến tối...không viết được-Ta nói cái nốt ruồi nhiều "chiện", đi đâu cũng có nhiều "chịên" để nghe, để nói Trời ạ! )

Một chiều cuối tuần thật vui và ấm áp. Cám ơn vợ chồng Hồng Nhung đã cho mình những giờ phút thân tình, thú vị và quý báu.


2 nhận xét:

  1. Phải chi có hình 2 bạn chụp ....trong hồ bơi nhỉ ? Hì hì....thôi ...để dành chụp cho Cu Tũn vậy....!

    Trả lờiXóa
  2. Thuan oi, Nhung da co chuong trinh voi Mai xinh vao khoang cuoi thang 9/2015 roi do. Du tinh co ca Tun nua ma khong biet chau co tham gia duoc khong.
    Men oi, nhan qua cua Van, Nhung va Thuan noi ve "doc"con minh chi viet ve "an"! Thiet la... (hihi)

    Trả lờiXóa