Chủ Nhật, 16 tháng 8, 2015

Cuoi cung, Em da den...





Tháng trước, bạn nhắn tin hỏi địa chỉ mình. Nghĩ thế nào bạn cũng muốn gửi gì qua cho mình đây. Nên mình cố tình "tảng lờ " đi trong những lần nói chuyện vì không muốn bạn bận tâm. Xin lỗi bạn, thật lòng, mình không muốn bạn phải tốn công sức, thời gian và tiền bạc bởi biết bạn luôn chu đáo với mình (và bạn bè).

Mà dự đoán đúng thật! Vài ngày sau, bạn nói đã gửi cho Nhung và Mai quyển sách mình mới viết và mứt gừng cho các bạn ấm lòng... Một tuần sau, Phuơng Lan ở Cali trưng bày trên fb tác phẩm "Tiếng rao đêm" và mứt gừng tắc đường phèn của Dzoãn Vân gửi cho các bạn. Mọi người rất vui và cảm động trước tấm lòng của bạn mình. Hồng Nhung bắt đầu mong "Cali tới rồi, Houston chưa tới". Mình cũng "ngóng" để được đọc linh-hồn-của-các-món-ăn! Thế nhưng một tuần trôi qua, Nhung vẫn chưa thấy gì. Phuơng Lan í ới trên fb hẹn hò Ngô Thuỷ ở San Diego, Xuyến Khuơng, Minh Hải gặp nhau ngày chủ nhật...Nhung bắt đầu sốt ruột khi nghe Phuơng Lan bảo Thuỵ Viên ở Oregon (ko biết viết đúng ko nữa!)mới nhận được sau mấy lần người phát quà đến không gặp vì cần chữ ký mà Viên đang ở công sở trong giờ làm việc... Hơn một tuần sau, Dzoan Vân sốt ruột nhắn qua fb Phuơng Lan, người phát quà tới 3 lần nhưng không gặp ai ở nhà nên quà đang ở công ty, chờ Nhung đến nhận. Vân cho Nhung số điện thoại của công ty ấy nhưng Nhung gọi không được bèn phân công anh Hiếu ở nhà ngày thứ 7 đợi người ta đến! Không thấy ai ! Tối hôm đó, Nhung nói chuyện với Như Mai rằng có gọi cho Thuỷ Trà ở Seatle, Thuỷ đã nhận được rồi nhưng khi Nhung hỏi tên công ty chuyển quà tên gì thì Thuỷ quên, không để ý, chỉ
nhớ là Express thôi! Nhung nói giờ phải liên lac với Vân hỏi tên cty ấy rồi lên mạng tìm.
 
 Mèn ơi, suốt một ngày, một đêm mới liên lạc được trực tiếp vì trái múi giờ và vì Vân bị sốt, không bắt máy được! Sáng thứ bảy nói chuyện được vài câu với Vân và lấy số điện thoại, hỏi tên cty theo yêu cầu của Nhung thi Vân quên không trả-lời-vào-trọng-tâm-câu-hỏi!
 (Đang lúc nói chuyện với Vân thì Nhung gọi, con gái phải nghe dùm...)Bye Vân xong là gọi cho Nhung theo số điện thoại và lời bạn dặn với con gái lúc nãy. Không liên lạc được! Để lại lời nhắn cho Nhung biết mình có liên lạc với Vân và đã có số điện thoại của người chuyển quà. Trưa, Nhung nhắn lại; " Oh,từ đây trở đi mình bận rồi, không nói chuyện được." Nghe bạn nói vậy, mình lo...Cứ lo về việc Bà Nội cháu Hải Lý ốm. Nhắn lại cho Nhung nói suy nghĩ của mình. Chiều tối tức là sáng sớm bên nhà, liên lạc với Vân, nói ý định chuyển từ địa chỉ Nhung sang địa chỉ mình vì vợ chồng Nhung vắng nhà trong giờ hành chánh, không thể nhận được quà ( Đó là do suy luận của mình về việc"bận" của Nhung và sự hối hận của mình vì đã cố tình lờ đi, không cho Vân điạ chỉ, chưa có ý kiến gì của Nhung!) Chuyện trò một hồi, nghe bạn trách yêu một hồi, lòng cứ bâng khuâng mãi...vì biết được hôm qua nay Vân sốt. Còn Nhung thì không biết bận vì việc gì và làm sao liên lạc để biết đây! Tối nói chuyện với Mai Nguyễn cũng xung quanh vấn đề ấy và được Mai Nguyễn giao nhiệm vụ.
Mấy hôm sau mới biết là Nhung đang rất lo vì Bà Ngoại Hải Lý ở Cali không được khoẻ.
 Sáng chủ nhật, gọi theo số điện thoại Vân cho nhưng không được, hì hục gọi đi gọi lại vẫn không có tín hiệu bắt may. Nhờ con gái và con rễ hỗ trợ lỡ người nghe nói tiếng Anh (dù Vân có dặn đây là chi nhánh của người Viêt.!). Chúng nó hỏi về việc này, thế là Mẹ kể lại đầu đuôi, cái nguyên do không chịu đưa đc từ đầu!Cả hai đều trách Mẹ và nói, Mẹ ơi, suy nghĩ đơn giản đi, đừng sâu xa, rắc rối chi, chỉ thêm mệt tuổi già, có gì đâu mà Mẹ tự làm cho rắc rối vậy. Mình vừa cười vừa nói ừ, biết rồi, Mẹ rút kinh nghiệm rồi mà! Chúng nó lại bảo giờ Mẹ mới rút thì muộn quá rôi, gây bao phiền phức cho các Cô. Lúc này đã khuya bên VN nhưng Vân đang nhắn tin cho mình nên mình "tường thuật" lại. Bạn nói: "Các con...ngoan hơn Mẹ." Ô hô, cái tật lanh chanh và cẩn trọng không đúng chỗ!

Thứ hai,Aug,10,2015
Lâu nay điện thoại sim VN đem qua vẫn sử dụng viber rất tốt, bỗng dưng sáng nay hư, viber "hô biến" mất tiêu! Chỉ có hình vợ chồng Thuần đi đám cưói ai đó còn lưu lại và báo 2 tin nhắn của Dzoan Vân chưa đọc đã biến mất rồi! Thiệt là...Lúi húi một hồi save số điện thoại của Vân vô cái phone số ở đây và viber cho Vân, được trả lời liền về số phận gói quà. Vân nói chỉ cần Nhung gọi cho họ  chuyển địa chi Như Mai là họ chuyển ngay. Nếu để 10 ngày không phát được sẽ hoàn lại VN và tính phí gấp rưỡi! Vân cho lại số phone, số ký hiệu gói quà...nhưng hình như chỉ khác 4 số sau, còn code vẫn là của Arizona như cũ! (10:11PM)

Nhưng mà Nhung ơi, biết tìm Nhung ở đâu để nhắn lời Vân đây!
May quá, quay lại fb thì có tin nhắn của Nhung:Mai ơi, chắc là quà của bọn mình sẽ được trả lại cho Vân.Điện thoại nhà Nhung chắc hư rồi vì không ai gọi được, nhiều bạn nói không liên lạc được..Nhung có dán note trước cửa cho người phát thư gọi số cầm tay. Thôi mình chờ một tuần nữa xem sao.
Vội vàng cho Nhung số mới Vân đưa và Nhung nhắc lại code của Ariona, Nhung gọi nhiều lần không được. Giống mình! Hai đứa nói chuyện một hồi, mình thú tội là lỗi tại minh lộn xộn, rồi tại ông phát thư không để số điện thoại...Nhung thì bảo:Tại  Nhung, vì điện thoại nhà hư chứ không phải lỗi tại người phát... Chỉ cần Vân cho mình biết tên công ty chuyển quà là có thể lên mạng tìm ra thôi. Minh gọi Thuỷ Trà hôm trước, bạn ấy không nhớ tên gì.Thôi, tụi mình cứ chờ đi. Ok, vậy là Như Mai vội vàng nhắn Vân cho biết tên Nhung cần biết.

Đêm thiệt là dài...

Thứ ba, Aug,11,2015

Trước khi đi bộ buổi sáng, mình mở điện thoại. Có tin nhắn của Vân! Trời ơi, số điên thoại mới và tên DHL! Lại vội vàng, lật đật text cho Nhung qua fb vì nếu trễ thì bạn ấy đã đi làm, computer trong hãng không có mail riêng tư và fb! Được trả lời ngay: Sẽ gọi, cám ơn Mai.(7:24AM).

Trưa, 11:21AM
Nhận được mail của Nhung bảo đã gọi cho cty chuyển quà và họ hẹn đến lấy nhưng khoảng cách quá xa và vợ chồng Nhung đều phải đi làm suốt ngày. Đường đi làm lại theo hướng khác. Nhung có đề nghị họ chuyển về đc Như Mai nhận và họ đồng ý (vì cùng ở Houston) mà không cần thêm chi phí. Chỉ ngại người ký nhận cần có ID, không biết Mai có chưa? Yên tâm, bạn yêu, mình có đầy đủ hết rồi. Đang đọc thì điện thoại reo. Nhung gọi! Hai đứa ríu rít trong niềm vui...Nhung dặn Mai nhớ gửi địa chỉ cho Nhung ngay để Nhung làm thủ tục kịp ngày mai mình nhận được rồi! Nghe trong giọng nói có cả hơi thở ấm áp thân tình bè bạn. Nhung ơi, Ý tưởng này mình đã có từ mấy hôm nay và có nói với Vân rồi nhưng chưa dám nói với Nhung vì sợ Nhung buồn. Nay lại đúng với ý Nhung! Thật là đồng khí tuơng cầu!

Có  lẽ vì đang "bay" trong cảm xúc nên quên mất nhắc nhau đọc ngay địa chỉ mà ngưòi nói và người nghe đều"để dành" gửi qua chữ viết. Trời ạ! Tui vui quá nên đang cầm điện thoại trên tay bèn text qua fb cho Nhung địa chỉ của mình, nghĩa là lúc 11:28am! Quên mất lời dặn trong công sở Nhung không fb và quên mail theo email Nhung mới gửi!
Buổi trưa êm đềm trôi qua.
Tập yoga với các chị bạn như mọi ngày dưới nhà và không mang điện thoại xuống
Buổi chiều cũng nhẹ nhàng trôi qua...
Cùng bà Nội Tũn làm bữa cơm chiều và tưới cho mấy cây cỏ quanh vườn.
Cơm nước xong, buổi tối mở máy mới thấy mail Nhung gửi lúc 1:16PM : Sao giờ vẫn chưa thấy Như Mai gửi địa chỉ cho Nhung. Mai cứ replay all là được thôi mà. Trời đất, lại cái tật lanh chanh và cẩn trọng không đúng chỗ! Nhớ lại hồi trưa, nói chuyện với Nhung xong, quay qua, computer vẫn còn mở email của Nhung đang đọc, tắt đi mà không thèm nhớ gõ cái địa chỉ vào... Mất thêm một ngày nữa rồi....


Lại tất tả mail 2,3 cái theo 2,3 cái email của Nhung, rồi gọi ,để lại tin nhắn, vừa nhắc đc, vừa nhắc số đt, vừa báo đã gửi qua fb từ trưa nay. Rồi check lại, thấy fb có ghi giờ. May quá, để bạn không nghĩ mình "thật là lộn xộn!"
9:31PM, Nhung nhắn: Nhờ trời mưa sấm sét cúp điện, không làm gì được đi ngủ sớm.Bây giờ mới có địa chỉ của Mai. Thôi để mai làm vậy.
Là buổi sáng ở VN nên nhắn tin báo cho Vân. Bạn tui nghe Nhung đã liên lạc được nên rất vui, đang chuẩn bị họp ở Cầu Tre mà gõ phím loạn xạ:
- Thế khi nào nhận được Mai ơi, Vân đang buồn quá!
Tui biết chắc ngày mai chưa thể nhưng vẫn trả lời bừa:
- Ngày mai hoặc mốt!
- Họ chịu là được rồi.Chỉ sợ họ không chịu thôi. Vậy nhớ ở nhà đợi nghe...
- U, Nhung nhac minh roi.
- Vân họp đã nhe. Vân đang i Csu Tre.(!!!)

Và rồi trưa thứ tư Nhung báo đã liên lạc làm thủ tục nhận quà xong. Ngày mai,Aug,13,2015 Mai ở nhà nhận nhé.


Cám ơn Trời, cám ơn đời, cám ơn Ông chuyển phát, cám ơn những bạn hiền thân thương, món quà đã đến vào buổi trưa nồng nàn nắng hạ (đúng ra là chớm thu).
Tui hồi hộp, nâng niu gói quà. Tui bồi hồi nhìn nét chữ. Tui nếm mứt gừng cay...Tui ngắm nhìn tập sách. Tui đọc những lời gửi gắm...Và tui thấy bạn mình vẫn như ngày hai mươi tuổi, non tơ, trong sáng, hồn nhiên...chuyền tay nhau mẩu giấy ghi vội mấy dòng chữ, dòng thơ trong giờ học...
Ừ, hãy cứ trong xanh. Quên đi đắng ngọt cuộc đời. Trải lòng đem những vị ngon điểm tô cho cuộc sống thêm đậm đà bản sắc.
Tối thứ năm, Nhung nhắn ngắn gọn: chủ nhật gặp nhau nhe. Khoảng 11g đến đón Mai và 2,3 giờ sẽ trả Mai về... Trả lời: Mèn ơi, sao cực bạn tui quá. Nhưng mà thích! Đó là câu trả lời rất thật, chứng tỏ có học hỏi theo cách-sống-mới, nghĩa là còn chút kiểu cách màu-mè-hoa-lá-hẹ (vế 1) và thực tế, muốn gì nói đó, không vòng vo tam quốc, lằng nhằng mất thì giờ của cuộc-sống-công-nghệ!(vế 2) Trời ạ, Không biết đến một lúc nào đó, tui có còn là tui không nữa!

Vân ơi, Vân có tạp bút Tiếng rao đêm thì bạn của Vân cũng có tạp văn về Món quà phiêu lưu ký này đó nhé.
Nhung nói Vân có tấm lòng đối với tụi mình quá!
Biết nói gì với bạn hiền đây, lời cám ơn để tận đáy lòng...


(blog cai theo mui gio VN nen ghi la chu nhat nhung moi buoi chieu thu bay o day) Bai dai qua, phai them vai hinh cho do ngan du co ve khong lien quan.



5 nhận xét:

  1. Lỗi tại tui mọi đàng. Đọc xong thấy tội Như Mai và Hồng Nhung quá, lỗi của Kh chứ không phải của Mai đâu.

    Trả lờiXóa
  2. Vay ha? Vay thi loi cua tat ca chung minh vi da yeu thuong nhau qua!

    Trả lờiXóa
  3. Gửi một chút tình.....
    Nhận được "Tiếng rao đêm " của Vân , Thuần đã đọc ngay sau khi anh Danh mang về...Có rất nhiều điều để nói với bạn...nhưng để dành cho buổi gặp gỡ vào cuối tuần...Rồi lại không thực hiện được ...
    Cám ơn tình cảm của Vân đã dành cho bạn bè....
    Cuốn sách đối với Thuần có một ý nghĩa rất đặc biệt . Thuần không nhớ Hà Nội vì khi rời chốn đó để vào Nam , mình còn chưa được một tuổi....thì biết gì đâu . Sau này ra Hà Nội , Thuần cũng không cảm nhận được cái "chất" thủ đô ...ngày xa xưa ấy qua sách và qua lời kể của ba mẹ. Nhưng có một điều thấm sâu trong hồn mình là Thuần đã tìm thấy được bao kỉ niệm --kí ức -- tình yêu gia đình , nhất là đối với Mẹ --Người Đã Khuất. Những món ăn Hà Nội với cách làm và thưởng thức đã gợi cho Thuần nhớ biết bao ngày tháng cũ khi còn được sống chung một mái nhà cùng cha mẹ ,chị em ...từ thơ ấu đến tuổi thanh xuân . Rồi xuôi theo dòng đời ,Thuần phải xa nhà , lập gia đình...thời gian gần gũi với cha mẹ ,chị em cũng thưa dần ..vì hoàn cảnh ...vì số phận vốn như thế . Vân đã nhắn Thuần đến những bữa cơm sum họp ấm áp...Đâu chỉ có cao lương mĩ vị gì ! Một bát canh sấu dầm , một đĩa đậu phụ tẩm hành , có cà pháo mắm tôm hay thịt ba chỉ luộc quấn hành...rồi rau muống vắt tí chanh hoặc dầm với trái cà chua....Thế cũng tươm tất , ngon miệng...Chưa kể món chè Bà Cốt , bánh trôi, bánh chay...mà chị em Thuần ...tham gia nữa.Cao cấp hơn , có bún chả , bún thang , bún mộc,bún riêu cua , bún ốc ,bún bung...Năm tháng qua đi , Thuần lấy chồng Nam bộ ...quên dần các món Hà Nội ..Thỉnh thoảng về thăm nhà thì ăn ké , còn thích đột xuất thì đi ăn tiệm .Suốt 32 năm dạy học...Thuần cầm phấn nhiều hơn cầm chảo...đấy...! Bây giờ Thuần sử dụng từ ngữ Nam bộ nhiều hơn... Giọng nói cũng pha rồi ..Có điều khi giảng bài thi được con nhận xét là mẹ....trở thành người ...Hà Nội. !!! Các con thích ăn bún mắm , cháu ngoại thích ăn Pizza,hamburger...Thôi thì ...cũng chiều ...theo .Giờ đây , "Tiếng rao đêm "đã cho Thuần những giây phút ấm lòng . Cảm ơn Cẩm Vân .Cảm ơn Như Mai đã dành cho bạn bè Khu vườn Lá cỏ thân yêu để bày tỏ tâm tình.....

    Trả lờiXóa
  4. Chời ơi, Các bạn làm Vân cảm động quá . Cảm ơn cả nhà nhé.
    Vân thu lượm từ Saigòn, Hanội, Danẵng, Bình Dương rất nhiều năm. Cái đầu lãng đãng nhớ đâu ghi đó và bị chị Giám Dốc nhà xuất bản Việt Thư dí gần nửa năm mới thu hoạnh được vì lý do ghi và save lung tung.
    Cuốn sách được cu Bi ủng hộ bằng cách chở Mẹ đi ăn hay thu mua cho Mẹ các món ăn Bi thích. Bây giờ sách ra rồi chỉ biết mời Bi chén trà nóng mỗi sáng mà thôi...
    Vân đang chuẩn bị tái bản Lang Thang từ Bắc sang Đông, viết về những ngày ...lao động nơi xứ người và những chuyến đi một số nước và cũng chỉ là món ăn mà thôi. Hy vọng xong sớm để kịp mang đi trong chuyến viễn du sắp tới .
    Thuần ơi, Như Mai đi rồi, tụi mình sao sao đó ta !!! Bữa nào đi ăn cơm cháy kho quẹt không ? Vân cố tình viết ở đây để Như Mai ...ước gì đấy .
    Mai còn nhớ Bùi Tường Phố không ? Bé đang ở Masachusset và tuần sau em trai là Quang Huân cũng theo Chị. Phố nhớ cô Như Mai lắm. Bố của Phố là BS BÙi quang Hiếu .

    Trả lờiXóa
  5. Hai ban yeu oi,
    Hai ban da lam tui thon thuc giua buoi trua troi mua o Houston. Thuong va nho va...xao xuyen... Gio nay, ngay mua hiem hoi, mat ruoi...duoc ngoi ben ban be nham nhap com chay kho quet thi thay doi dang yeu biet may!
    Van oi, minh nho Tuong Pho, em trai la Quang Huan. Ca hai chi em deu rat gioi, thu khoa lop 10 chuyen Hoa 20/20 mon Hoa, truong PTNang Khieu. Nam nay Huan len 12.(Se viet sau )

    Trả lờiXóa