Chủ Nhật, 22 tháng 11, 2015

Du am Ngay Nha Giao




Vũ Trà Mi, 9A3(1998-1999) đã gửi cho mấy câu thơ sưu tầm:
        "Có một nghề bụi phấn dính đầy tay,
        Người ta gọi là nghề cao quý nhất.
        Có một nghề không trồng cây trên đất,
        Mà trồng cho đời những đoá hoa thơm..."       
Xin phép tác giả được chép ra đây.



Hồi còn đi dạy, mỗi năm đến ngày này lòng tràn ngập niềm vui nhưng cũng rất mệt vì không có thời gian nghỉ ngơi. Có năm, học trò cũ đến thăm tận hơn 11g khuya mới về. Từ khi nhà mới rộng rãi còn đỡ, lúc trước, chật chội thế mà các em vẫn đến thăm từng đợt, từng đợt. Buổi tối khi dưới nhà đóng cửa rồi, mỗi khi có em nào hoặc nhóm nào tới bấm chuông là chạy xuống mở. Rất nhiều lần vừa tiễn về xong, lên tới nơi lại có chuông reo. Hoặc cùng mấy em lên , lại có người tới... Cứ như vậy, mệt mà vui! Có năm, ngay hôm sau phải đi dạy, người lừ đừ giống như đi trên khoảng không...( Không như sau này, Trường cho nghỉ vài ngày và không làm lễ đúng ngày 20.11). Nhưng mấy chục năm qua, cuộc sống gắn bó với nghề nghiệp và tình cảm Thầy Trò là cái gì đó thật quý báu và thắm thiết đối với mình.




Khi đã nghỉ hưu rồi, dư âm ngày vẫn còn rộn rã trong lòng mỗi khi những ngày giữa tháng 11 đến với đất trời cuối Thu đầu mùa Đông phuơng Nam dịu dàng, ấm áp. Học trò càng lớn hơn, càng xa hơn vậy mà những gì "thật" thì cứ vẫn còn đọng lại và càng trở nên thân thiết, quý báu biết chừng nào!

Dư hương ngày cũ (hình học trò chụp 3 năm trước)
Khi đã xa quê nhà, tình cảm Thầy trò vượt khoảng cách địa lý! Và diệu kỳ thay, lại hội tụ với học trò ở xứ người!
Lâu nay, nhóm cựu hoc sinh Thực Nghiệm Sư Phạm khoá 1986-1990 ở trong nước và ngoài nước thường cử đại diện đến với Thầy Cô từng dạy các em hồi đó trong dịp Lễ Tết. Rất vui khi được đón các em với tấm lòng nặng nghĩa tình, đôi khi câu chuyện giòn tan không dứt...Giờ đây, ngày 20.11, trên fb của Cô, ríu rít lời chúc thân thuơng của học trò bao thế hệ. Rồi hôm qua, Cô học trò 29 năm trước gọi điện ghé thăm Cô, đại diện cho nhóm cựu hs TNSP 86-90. Niềm vui tràn ngập tâm hồn...Cám ơn Nhân Ái và các em, tấm thiệp thân thuơng từ trong nước gửi qua và bó hoa tươi thắm với món quà của các em ở đây đã làm Cô bồi hồi xúc động....




Ngày Nhà Giáo ở bên nhà, con gái lớn cũng tràn ngập niềm vui bên những học trò nhỏ thân thương và mái nhà ấm cúng.
Con gái bảo rất nhớ Mẹ và các em , nhất là trong ngày này. Ừ, dĩ nhiên là nhớ rồi nhưng phải biết vui niềm vui hiện tại. Những tấm hình chụp với học trò thật dễ thuơng và trong sáng. Chúc những học sinh thân thuơng trong đội tuyển Văn năm nay tiếp tục truyền thống của trường Lê Ngọc Hân, đạt kết quả mỹ mãn nhé! Chúc học sinh chủ nhiệm của Cô Tuyết học giỏi và thi vào trường cấp 3 đạt kết quả như ý nguyện nhé. Chúc tất cả các con đều giỏi, ngoan và đạt được nguyện vọng của mình nhé. Chúc tình cảm Thầy Trò luôn đậm đà, ấm áp, thân thương...















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét