Chủ Nhật, 21 tháng 7, 2019

Hội ngộ anh chị em




Đến San Jose. Gọi điện và đợi.
Một hồi 2 anh em nói chuyện và đợi.
Những chiếc xeghé vào rồi lướt qua. Nhìn chăm chú hơn từng chiếc
xe vì anh nói chị lái xe quành tới quành lui để tìm em.
Một hồi chú ý một chiếc xe ghé vào phía trên kia và người đàn ông
dáng nhỏ trong chiếc quần rộng bước xuống đến hỏi nhân viên sân
bay. Linh cảm dó là anh tui. Tui đi tới, anh đi lại và chừng như nhận
ra vì tui bươn bã nhắm hướng anh, đi tới. Tui nghe: Trời ơi, sao nhận
ra được! Một trời một vực rứa mà! Tui chạy tới nghiêng nhìn vô xe
chào chị rồi tới ôm anh một cái. Anh nói răng mà ốm quá rứa thê!
Vừa kéo vali tui lên xe, anh vừa phân trần với chị và bắt tui ngồi phía
trước bên cạnh chị, hồi xưa hắn có da có thịt hơn thê! Tui cười trong
niềm vui, hạnh phúc anh em gặp nhau sau 40 năm xa cách: Nói đại là
hồi đó mập! Hihi.









Anh Chị và tui huyên thuyên trò chuyện trên đường về. Chị lái xe đi lộn
đường, mất gần 1 tiếng mới về.
Buổi tối, vợ chồng chị Nguyệt, con trai, con dâu, cháu nội của chị tới.
Và bữa tối thật vui và ấm áp. Tui như sống lại không khí của ngày xưa,
thuở còn thơ bé, có Mẹ tui, những lúc về quê ngoại.
mấy ngày vui bên anh chị qua mau. Chỉ có bữa đầu và bữa cuối. còn 2
ngày giữa đi chơi với học trò. Nửa ngày thứ nhứt giữa được chị dắt đi
mall chơi.







 Và ngày cuối các anh chị em lại họp mặt ăn uống và cả nhà

chở tui ra sân bay. Lại có cảm giác được thương yêu che chở.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét