Chủ Nhật, 26 tháng 7, 2015

Nang mua He



Đã qua hơn nửa mùa Hè. Trời nắng gắt gao thiệt! Hôm nay cao nhất 100 độ F và thấp nhất 78 độ. Ở đây hệ thống máy điều hoà hoạt động 24/24, hoàn toàn tự động, nên ở trong nhà luôn mát lạnh nhưng bên ngoài thì nắng "khét lẹt", không phải nắng chang chang như từ ngữ thường dùng để chỉ cái nắng mùa hè ở bên nhà. Hôm nọ nói chuyện với Hồng Nhung, bạn ấy giới thiệu thời tiết mưa nắng ở đây và bảo Mai sẽ thấy cái nắng Houston, không biết dùng từ gì diễn tả cho đúng, nó không giống như bên mình, bỗng dưng mình nói ờ, đã cảm nhận được mấy hôm nay rồi, "nắng khét lẹt"! Thế là Nhung khoái chí với cái cách diễn tả đó! Bạn ấy đã 40 năm không dùng tiếng Việt thường xuyên nên lâu lâu nghe lại một từ quen thuộc mà đã bị lãng quên thì lấy làm thích thú!


Nắng lên từ hơn 6am và nắng tắt khoảng 8.45pm. Thế nhưng 9 giờ tối trời vẫn còn rất sáng.
Mỗi ngày trong tuần (trừ thứ 7 và chủ nhật)mình thức dậy khi các con đã đi làm tức sau 7am, cá biệt có hôm thức dậy khi cháu Ngoại đã đi học với Ông Bà Nội,tức là sau7.30am. Và đợi bà Nội cháu về để cùng đi bộ hai vòng ngoài park gần nhà. Khoảng 8am là nắng đã lên cao lắm, oi bức rồi nên không dám đi nhiều. Mọi người đã đi bộ từ sớm nên giờ ấy còn thưa thớt. Hồ nước có nhiều rùa và baba, vào mùa nắng này mực nước rút xuống chừng một tấc. Mọi khi, rùa và baba bò lên bãi cỏ nằm ung dung sưởi nắng nhưng mùa này chúng lặn biệt tăm, ngâm mình dưới làn nước mát.


 Đi bộ xong, mươi phút tập thể dục trong nhà thuỷ tạ rồi về. Có hôm hai chị em bạn già thông gia đi quanh một vòng chơi ở các chợ Tây xem trái cây như cherry, nho đen...có sale không, mua một mớ về nhâm nhi. Hoặc có khi lên Costco mua đồ, lên Ross coi quần áo. Cũng có lúc hứng chí rủ nhau lên chợ Fiesta của Mễ mua ca trứng về kho tiêu. Mỗi ngày cũng có khoảng thời gian dành cho vườn rau nho nhỏ. Nắng quá nên một vài loài rau trái không lên tốt được như khổ qua và rau răm... Riêng rau mùng tơi và rau thơm, rau quế, tía tô luôn tuơi tốt. "Công nghệ trồng ớt" coi như thất bại vì cho tới nay cây nào cũng lên xanh tốt mà chưa có trái trừ cây ớt tròn chỉ được 4 trái hoài không lớn!


Giờ tập yoga hằng ngày vẫn diễn ra đều đặn với 4 bà bạn già chịu khó hít thở suốt 1 tiếng rưỡi. Buổi nào cũng có xen những đề tài bên lề sôi nổi mà phải "nhắc nhở" mới tập trung trở lại. Và trong suốt buổi tập không ngớt tiếng cười vì âm thanh "rôm rốp" của các khớp đầu gối già nua lên tiếng, không biết đó là tiếng phản đối hay ủng hộ sự rèn luyện dẽo dai... có điều đến hôm nay thì ai cũng có vẻ nhịp nhàng.


Tuổi trẻ ở đây làm việc đầy áp lực, căng thẳng...Thức dậy 6am, ra khỏi nhà khoảng trước 7g xíu. Chiều tan sở đón con cái về nhà khoảng 5.30-6pm là "phờ". Có hôm họp hành hay kẹt xe thì gọi nhờ Ông Bà Nội đón cháu. Có điều dù công việc ở sở bận rộn bao nhiêu thì về nhà là người của gia đình. Hai ngày cuối tuần hoàn toàn làm việc nhà và nghỉ ngơi vui chơi với gia đình. Nếu phải làm chủ nhật thì được tính thêm vào ngày nghỉ... Chợt nhớ những năm tháng còn trẻ của mình và công việc, việc ngoài, việc trong bao giờ cũng ngập tràn. Xưa có những đợt chấm bài kiểm tra, bài thi, cộng điểm cuối học kì, cuối năm...sao mà nhiều thế! Nhớ cái thuở về dạy lớp đầu cấp ở TNSP, 3 phân môn, mỗi phân môn với nhiều cột điểm và hệ số khác nhau. Con còn nhỏ và cộng trừ nhân chia trật tới trật lui hoài, nhờ chị Đoái Ngọc Hà dạy Toán cho cái bảng số để cộng theo cách gì đó(giờ không nhớ) mà mình vốn dốt toán nên cứ hỏi hoài mà vẫn làm sai vì không tập trung mỗi khi con khóc... Ôi, cái thuở...như mới ngày nào...


 Giờ là hơn giữa tháng 7, quá nửa mùa Hè đã qua và mùa Hè đang qua. Nhung và những người quen thân ở đây nói Houston mùa Hè rất nóng, như vậy có nghĩa là cái nắng nóng cũng đang qua... Vườn rau nhỏ đã giữ được màu xanh tươi tốt hơn nửa mùa Hè. Rồi qua mùa Hè và đến mùa Thu chắc tiết trời dịu hơn, lòng người cũng dịu dàng thoải mái hơn dù biết phía trước là mùa Đông giá buốt, lòng vẫn vui vì nghĩ tới mùa Xuân nắng ấm, chim ca, hoa nở...
Có lẽ người ta vẫn nghĩ tháng năm, thời tiết, cuộc sống, đời người cũng như một vòng tuần hoàn tạo hoá...



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét