Thứ Bảy, 9 tháng 4, 2016

Bông hồng cho tình bạn




Đêm qua, 10:51pm ở đây tức là ở Cali sớm hơn 2 tiếng, bạn già thân thương Xuyến Khương đã gọi thăm. Nhưng vừa ở phòng cháu Ngoại về, đang ho hen, tằng hắng ỏm tỏi, chưa bắt máy.
Nằm trong đêm, chợt nhớ bạn và mấy ngày vàng ngọc hiếm hoi quý báu ở Houston tháng hai vừa qua... Buổi sáng cũng đã có email vài dòng cho Mai xinh, có nhắc tới kỷ niệm, có nhắc tới câu nói triết lý và kể rằng đã giải thích cho Xuyến vì Xuyến nói không hiểu. Giải thích rồi thì biền biệt bấy nay. Bỗng dưng tối nay Xuyến gọi! Không lẽ Mai xinh có liên lạc với Xuyến? Không lẽ 2 đứa mình có giác quan thứ 6 "xẹt điện" mạnh dữ vậy sao Xuyến!

Sáng nay đi bộ về , coi điện thoại thấy có Xuyến gọi. Nghĩ rằng giờ này bạn đang bận công việc nên thôi.
Chiều xế, nghe viber trên lầu, lên nhìn thấy Xuyến gọi. Bạn yêu ơi! Thương quá!
Mèn ơi, như vậy là tui lại mắc nợ bạn nữa rồi! Phàm ở đời mắc nợ gì cũng nặng
lòng. Mà nợ tình cảm thì càng nặng trĩu! Chưa hết, Gọi không được, Xuyến để messenge lại hỏi NMai có khỏe không? Vậy đó! Không lẽ giờ tui khóc hu hu vì cảm động quá và vì có lỗi đã để cho bạn tui đã dành một khoảng tâm tư cho tui nhiều quá! Sorry bạn yêu, tui vẫn chưa trả lời mà ôm blog viết cho bạn vài dòng. Nói với bạn lời cám ơn, hoàn toàn không khách sáo, cám ơn bạn và bạn bè, những tình cảm vẫn nguyên vẹn và thơm lựng! Như khoảng 6g chiều hôm qua , text viber cho Dzoãn Vân, hỏi khỏe không? Bạn ấy trả lời, nghe như cả nhịp hối hả của hơi thở, cả sự dằn xóc đang trên chuyến xe lên Bình Dương thăm Bi. Rồi hỏi, rồi trả lời vội vàng mà vẫn thân thương: Nhớ Mai mỗi ngày. Tưởng như không có khoảng cách.

Trưa nay, 12g ở đây, tình cờ qua fb học trò PhiYến Phạm, gặp được chị Nguyệt Phạm Lê Hồng Phong. Mừng quá, 2 chị em cũng nói chuyện được một hồi rồi nhắc Chị nghỉ ngơi, mai gặp tiếp. Vậy là mới 7g 30 sáng bên nhà, tức 7g 30 tối ở đây, đang ngồi viết cho Xuyến, Chị text qua và hẹn nhau 30 phút sau, Chị gọi. Thiệt là cảm động, nhắc lại bao nhiêu chuyện, hơn một tiếng sau phải tạm ngưng câu chuyện vì khọt khẹt ho hen ỏm tỏi và cũng để Chị lo bữa trưa cuối tuần bên ấy.
Bên hộp mail báo có thư của Mai xinh. Lại được đắm mình trong tình bạn qua những dòng thư quen thuộc.


Một ngày đầy ắp tình cảm bạn bè yêu quý. Một ngày ấm áp trái tim tình thân.
Cuộc sống vẫn rất nồng nàn nghĩ về nhau trong bộn bề công việc. Cám ơn Xuyến rất nhiều và bỗng dưng muốn ôm bạn mình một cái, ôm đầy vòng tay chứ không phải còm nhom, lỏng lẽo. Vậy nhe, coi như mình đã nghe các cuộc gọi của Xuyến rồi và những câu chuyện kể, những tiếng khúc khích cười vẫn vang lên ở hai đầu dây như những lần trước đây tụi mình đã gọi cho nhau í.


Mình vẫn bình thường. Tuần trước cảm cúm ho hen. Không được nằm ôm cháu một lát vào buổi tối. Giờ đã ổn. Thứ tư đi bs, hít thở cho bs nghe, được khen thở sâu, thông. Huyết áp, nhip tim, cân nặng đều ok. Tóm lại là được khen "Giỏi". Bỗng dưng thấy mình như con nít Trời ạ. Chỉ có cái vụ dị ứng mà nó hành hạ mình vậy đó! Xuyến ơi, yên tâm nhé. Mai xinh cũng không có lo gì hết nhe.

Không trả lời điện thoại, không text là để cho Xuyến và Mai xinh  vào đây nhận của mình bông hồng dành cho tình bạn. Hai bông hồng vườn nhà nở mấy hôm nay. Hihi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét