Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2013

Mình muốn đem lại niềm vui bất ngờ...

Xe từ từ chạy theo bên phải hướng về SG. M phải mở to mắt nhìn các ngả ba để xác định đường vô nhà BT. Mọi người cũng chú ý tím các bạn đang đi bộ.
-Kìa  kìa Ba người đây rồi ! Bông thấy và reo lên:
 Xe tấp vào.ba người bộ hành đã thấm mệt,mồ hôi ướt áo .Mắt Khanh ngấn nước,không biết xúc độngquá rồi khóc hay bụi đường bay vô! Mai trách yêu Khanh:
-Dẫn đường cực khổ thế này,lần khác rủ đi,chàng rể nào dám tham gia nữa!
-Khanh muốn đi bộ,đem đến niềm vui bất ngờ cho BThuận.
Trời ơi,yêu bạn thế thì còn gì hơn nữa!Mà để cho mọi người lo lắng thế này là:
    Yêu nhau thì lại bằng mười phụ nhau của Cụ Nguyễn Du đấy !
Hình như nơi gặp các bạn cách không xa đương 11 rẻ vào nhà BT. Phát hiện ra điều này làm mọi người tiếc rẻ . Phải chi đón Hồng cùng đi thì chỉ cần lùi lại chút xíu là quẹo vô luôn rồi! Giờ phải tới 4km,quay lui5km nữa rồi tìm ngả ba. Thât là gian nan!
Nhưng lỗi một phần cũng tại Mai  Già cả rồi,lảng tai nghe không rõ. Lúc nãy nghe điện thoại của Hồng cứ tưởng bạn đang đi trên xe buýt nên dặn tới bến đứng đợi.... Biết thân phận lỗi lầm nên Mai liền gọi cho Hồng.
Bạn ấy bảo đợi 5 phút! Mọi người suy luận,đùa chắc  đang vào wc.!
 Trên đường trở lại,M để ý phía bên kia,nơi rẻ vô nhà BT là ngả ba,trên trời có cổng chào,dưới đất có chữ Hai Cuộc (không biết tiệm gì ) bèn bàn bạc với Bông,Bông bảođề nghị Th ra đón. Thế là môt phen trao đổi qua điện thoại với anh Khánh.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét