Thứ Bảy, 12 tháng 9, 2015

Nang muon





Nắng muộn

Mùa Hè đã qua. Học trò đã "back school". Nhưng vẫn còn vài đợt nắng oi bức vào buổi trưa xen trong không khí mát mẽ buổi sáng và dịu dàng lúc hoàng hôn.Những người quen thân và trong nhà nói hơn tháng nữa trời sẽ vào thu đằm thắm hơn và chuyển lạnh. Có cả mưa bão nữa.

 Ờ, thì ở đâu trên trái đất này cũng có nắng mưa gió bão...như nhau thôi mà! Đã trải qua những mùa Hè nóng rát và mùa Thu gió bão ở miền Trung, mùa Đông lạnh những năm đầu thập niên 70 ở Đà lạt. Cái thuở đọc "Đỉnh gió hú" rồi mê khung cảnh ấy trong tác phẩm mà liên tưởng đến đồi Năng Tĩnh ở Đại Học Đà lạt. Trong hơi gió rít mùa Đông, cảm nhận được cái lạnh và hơi gió rít bên ngoài cư xá Nhị Trưng trên đồi Võ Tánh...Thoắt cái, đã gần nửa thế kỉ! Thời gian nhanh thật! Và mình cũng phiêu du nhiều thật! Cuộc đời cũng nhiều thăng trầm quá!

Buổi trưa, nắng rọi vào mái hiên sau, mấy xấp lá chuối phơi nãy giờ vẫn chưa chịu héo. Lá chuối gì đâu mà bự chảng, gân lá cứng và giòn quá, đợi cho héo chút xíu rồi mới cắt ra được. Sáng nay chạy lên chợ VN tìm mua lá chuối mà không thấy bán bèn quay về Food Town. Gặp được một đống lá chuối gồm nhiều xấp trên kệ, mừng. Nhưng xấp nào cũng nặng trịch, nhiều quá, mua làm gì cho hết! Thế là hai bà già chọn một xấp rồi tách làm hai. Nhân viên siêu thị đang xếp hàng kế bên ok cho mình lấy phân nửa. Về nhà phơi mấy tiếng rồi mà vẫn chưa héo. Lại hì hục đem vào , cắt xén, lau rửa để chuẩn bị làm bánh bột lọc.
 Nhưng mà không chỉ lau rửa lá  mà còn phải luộc nữa, luộc như luộc rau vậy đó trời ạ!

Sở dĩ có tiết mục làm bánh bột lọc gói lá chuối cho hẳn hoi, lịch sự là vì chủ nhật này chị Thuỷ,bạn già yoga mời họp mặt tại nhà nhân dịp bạn cũ của chồng chị ở VN qua chơi và dự đám cưới con người bạn trong nhóm họ... Hôm trước nghe chị kể sơ sơ về họ, tự nhiên mình đoán có lẽ là Ba Má của Yến đang học Canada, hồi mới qua, Ngọc đã giới thiệu homestay cho bạn ấy và năm ngoái mình qua đó cũng gặp Yến đến chơi vài lần...Tưởng nói đại vậy thôi (tại cái nốt ruồi nhiều chuyện) ai dè đúng thiệt! Mèn ơi, vậy là họ nói với vợ chồng chị Thuỷ rằng họ rất muốn gặp mình vào chủ nhật này, trong bữa họp mặt thân mật! Chị Thuỷ mời luôn chị Nhung với mình đến. Phải nghĩ ra món gì đem theo cho lạ lạ một chút. Tính làm chả giò. Nhưng chị Nhung đề nghị Mai làm bánh bột lọc đi! Còn Chị sẽ làm một món khai vị. Hơi "rét" một chút, vì xưa nay chỉ làm tào lao các món ăn ở VN với bạn bè cho vui thôi. Giờ coi bộ phải đem chuông đi đánh xứ người thì biết làm sao! Hai chị em bàn với nhau mình nên làm nháp trước! Haha, cái vụ làm nháp trước này thì chắc là bắt con cái ăn thử đến ngán luôn đây!


Sự-việc-làm-bánh-bột-lọc này lại gợi suy nghĩ hôm nào Nhung welcome Mai Nguyễn đến Houston mình cũng phải mời hai bạn ăn thử mới được! Lâu quá không gặp nhau, từ thuở tóc còn xanh đến nay đầu đã bạc, không biết có nhận ra nhau không đây! Vậy là có việc để nghĩ tới và đầu óc tưởng tượng lại băt đầu hoạt động...

Hôm trước ông anh ở San Jose nói tuổi tác anh em mình giờ như vào buổi xế chiều mà xế chiều mùa Hè thì ánh nắng còn lâu lâu chút chứ mùa Đông thì nhanh lắm em ạ, còn cơ hội gặp được nhau là rất quý...Và hôm trước, Mai Nguyễn nói với mấy bạn " chiều hôm tối rồi" cũng bao hàm ý nghĩa ấy. Cám ơn ông anh, cám ơn bạn bè, chúng mình toàn là những người sống giữa hai thế kỷ và đều đã bước vào lục thập, thất thập với biết bao nhiêu biến động của mỗi cuộc đời. Giữ được cho nhau tình cảm ấm áp như chút nắng muộn cuối ngày cũng đủ thấy cuộc đời hạnh phúc lắm thay.


2 nhận xét:

  1. Rồi, tui đoan chắc là bà chị mua được lá chuối hột rồi. Thứ lá đó bự, dầy và dai kinh khủng. Bà chị phải luộc nó là đúng rồi. Lá chuối đó gói bánh thì tuyệt. Hơn nữa nước lá chuối đó còn có tác dụng dược lí để trị sạn thận, tiểu đường và viêm gan nữa đấy. Vậy cái bánh của bà chị quá tốt rồi! Phải chi bà chị còn ở Saigon thì tui cũng năn nỉ bà chị ra nhà xe MInh Tâm gởi cho tui vài cái bánh... Tài nghệ nấu ăn của bà chị mà không có người thưởng thức thì uổng quá! Hi hi...

    Trả lờiXóa
  2. Mèn ơi, cám ơn bạn-sư phụ-đã quá khen làm tui nhớ những kỷ niệm với bạn bè quá! Nhớ Trung thu năm rồi ra nhà xe Minh Tâm gửi Kinh Phật về Bến Tre... Và cũng nhờ bạn mà tui biết được thứ lá chuối mình mua tốt như vậy, không còn hậm hực vì tốn nhiều thời gian cho cái công-đoạn-lá-chuối...Đọc mấy lời của bạn làm tui nhớ hồi đó "chấm vàng nhấp nháy" quá đi!Nói giùm với lá cỏ của tui-Tuyết- vậy nhe.

    Trả lờiXóa