Chủ Nhật, 27 tháng 9, 2015

Nang buoi trua nong nan- Dem ngot ngao tinh ban




Trưa thứ năm.
Nắng tháng chín nồng nàn mà đằm thắm. Con gái và rễ lấy giờ nghỉ trưa về nhà, đón Mẹ vô Hong Kong 4 gặp bạn xa đã 30 năm nay. Con gái dặn Mẹ kỹ càng, sợ Mẹ đi lạc(!).

Rất bình tĩnh và ung dung tìm chiếc xe đẩy vô khu thương mại. Lôi kéo 2 chiếc xe rồi mà vẫn chưa vừa ý vì cái khoá sợi dây phía trên xe, chiếc thì gẫy phần trước, chiếc thì gẫy phía sau, chiếc thì không có! Cuối cùng cũng tìm được. Con rễ mà thấy Mẹ lọ mọ đổi tới đổi lui xe vậy, thế nào cũng nói thôi kệ, chiếc nào cũng giống nhau Mẹ ơi! Nhưng không giống nhau trong mục đích sử dụng của mình hôm nay đâu, đó là để móc khoá cái quai túi xách mang theo í mà.( Việc làm này đồng quan điểm với Mai xinh vì ngày hôm sau đi shopping với 2 bạn, Mai xinh đã chu đáo móc lại và dặn Như Mai phải nhớ luôn làm như vậy.)
Đi rảo một vòng quanh các dãy, khu bán hàng hoá...Mới hôm thứ ba có dịp đi cùng Ông Bà Nội Cu Tũn vào đây, đi chơi cả buổi sáng nên giờ nhớ rất rõ. Nhưng hình như trưa rồi nên khu hàng thịt bò không thấy có bò bắp.Lượn qua lượn lại mấy vòng quanh các khu cần mua vài thứ... Liếc nhìn giờ trên điện thoai: 2:06pm. Quá hẹn mấy phút rồi, xếp hàng tính tiền nữa! Chắc trễ chút không sao! Hồi hộp...


Tự nhiên "xăm xăm băng lối đẩy xe ra ngoài..." sau khi tính tiền. "Ra ngoài" ở đây là ra ngoài cửa kiếng, ngoài sân. Nhìn quanh một hồi. đẩy xe trở vô, nhìn giờ. Ngồi xuống dãy ghếtrống. Bấm điện thoại gọi. Không nhấc máy. Tín hiệu để lại tin nhắn. OK, vậy thì nhắn. Ngồi tiếp, bình tĩnh mà nhấp nhỗm...
Bâng quơ đưa mắt nhìn phía trước (không nghĩ là bạn yêu đi lại từ phía ấy, mà từ cổng vào cơ!). Ai từ xa áo vàng nhẹ nhàng theo bước chân rảo nhanh, miệng cười, tay vẫy? Thế là phản xạ tự nhiên và tín hiệu từ trái tim(hihi), đứng dậy, miệng cười, tay vẫy lại.
Mèn ơi! Ba mươi năm mới có một ngày (he he, giống như thơ cách mạng!). Ngượng ngùng mà hạnh phúc vòng tay ôm. Ngập ngừng mà siết chặt bàn tay nắm... Hai em của Mai xinh cũng tháp tùng theo chị, kéo cả vali theo. Bé Út Hồng và chồng dễ thương chuyện trò với 2 bà chị. Nắng ngoài kia rực rỡ, ấm áp. Khoác chiếc áo bạn làm quà, đứng bên nhau chụp tấm hình hội ngộ. Bàn tay các em cũng run run cảm động nên nhiều tấm hình giờ coi thấy bị nhoè. Ô hay, khi vui quá, người ta cũng khó lòng "điều chỉnh" cảm xúc của mình chăng!
Bốn người lên xe qua khu ăn uống. Tính vô cà phê Ông Già (Dz Vân từng nhắc tới trong bài viết của mình), Hồng muốn vô Kim Sơn nhưng đã quá giờ lunch nên hẹn chiều tối có Hồng Nhung. Còn giờ vô Phở Điện (thương hiệu nổi tiếng của Houston). Đang ăn thì con gái gọi hỏi Mẹ gặp Cô Mai chưa. Vội chụp tấm hình gửi cho con thấy cô Mai và yên tâm.


Lại dắt nhau ra xe, Hồng muốn qua Việt Tiến chơi rồi qua chợ Việt Hoa giới thiệu cho chị Mai  những món ăn chị em Mai xinh thường thưởng thức hồi còn làm việc ở đây. Đi một vòng, nhân tiện ghé mua giò chả Huế.

Chiều, quay về lại Hong Kong để Nhung ra gặp như đã hẹn và để con gái đem bánh bột lọc trưa nay cất dùm mẹ trong tủ lạnh ở công ty. Đợi hơi lâu nên có thời gian kể bao nhiêu là chuyện. Khi con gái gọi, Mẹ tưởng đã đến trước cổng, hoá ra hẹn Mẹ 10 phút nữa vì con ra xe, mới nhớ quên bịch bánh, giờ trở lên lấy. He he, Mẹ gặp bạn xưa nên bồi hồi đã đành, con thấy Mẹ happy nên vui lây cũng quên trước quên sau!
Cẩm Tú gặp các Cô. Vui như hồi có Cô Vân qua, gặp gỡ lần đầu, chụp cho các Cô tấm hình rồi xin phép về, mời các Cô chú dành chút thì giờ thứ hai ghé nhà chơi.
Tiếp tục đợi Hồng Nhung. Bé Hồng nói chị Nhung trễ mỗi 5 phút là bị phạt thêm một trái ớt khi ăn bún bò! Ý kiến hay. Nhưng lâu quá thì luật bất khả thi thôi!
 



Và rồi Nhung đã đến.
Bữa ăn tối đầm ấm ở nhà hàng Kim Sơn với nhiều món ăn đậm đà hương vị Việt Nam. Nhân viên nhà hàng nhận ra chị em Mai xinh là "customer perfect", í nói khách sộp thường ăn uống ở đây suốt thời gian làm việc đó mà! Vậy là mọi người lần lượt tự chon nhiều món ăn khoái khẩu và giới thiệu, chia sẻ cho người khác. Hồng và Mai xinh nhắc Như Mai ăn các món chè ngon của VN, cả bàn sì sụp ăn lẩu hải sản, có nhiều đậu hủ và rau. Nhung nhắc Như Mai đi một vòng coi các món ăn hấp dẫn và không quên chụp hình.Không khí thân tình ấm áp làm cho tụi mình tưởng như hồi ở quê nhà. Gần về, mình thây lạnh nên lật đật lôi khăn quàng trong túi xách ra. Bị bạn bè và em Hồng trêu... Phải chịu thôi, già cả rồi nên ngồi lâu thấy lạnh.


Ra khỏi nhà hàng, không khí buổi tối bên ngoài ấm áp.Cả nhóm nắm tay qua đường để đến chỗ đậu xe. Ngang qua nơi trước đây Dz Vân và Mai xinh chụp hình hồi đó, Nhung nhắc lại là sau khi tìm ra VH2, biết Vân đã từng đứng nơi đây( nơi mỗi ngày Nhung đều đi qua) mà không gặp được nhau, thiệt là ấm ức!
Về lại HK để Nhung lấy xe, tạm chia tay vợ chồng em Hồng. Mình và Mai xinh theo Nhung về nhà. Thương Danna, chồng của Hồng từ chiều giờ hoàn thành nhiệm vụ xách túi đồ  đi đến đâu mang theo đến đó vì sợ để ngoài xe sẽ bị hư.
Ba đứa ham nói chuyện nên Nhung lái xe lộn đường, phải thêm xa hơn một quảng.

Buổi tối, Nhung tuyên bố: Mai xinh ở phòng của Hải Lý, còn Như Mai ngủ với mình để nhớ hơn 40 năm trước đã ngủ chung trên bộ phản (còn gọi là đi-văng) cùng với Nhi Lý trong nhà trọ thời SV SP. Mèn ơi, bạn tui coi vậy mà ướt át quá! Và tui hoàn toàn tuân thủ thôi, vì hợp lý quá mà! Nhưng sau khi cất đồ, cả ba chạy vô phòng Mai xinh...quậy một hồi rồi chạy xuống phong khách...ôm nhau chụp hình!

             Nam truoc om Thuan va Khanh, nam nay om Nhung va Mai Nguyen


Lại đến tiết mục chạy bộ tại chỗ theo clip trong you tube!
 Hai bạn tui vừa chạy vừa "walk- wakl" mà tui nghe như vịt kêu vì ngồi trên giường, nhìn phía sau thấy...giống hai con vịt bầu quá!
"Quác...quác" một hồi, Nhung đề nghị Như Mai tập yoga đi! Bệnh nghề nghiệp nên hình như chỉ chờ có thế, Như Mai vào cuộc! Mai xinh đứng nhìn thấy ...cũng có sức hút nên tham gia hít thở, hít thở. Ba bà già vừa tập vừa nói chuyện. Đến động tác nằm, đưa thẳng đầu gối,tạo thành góc vuông, tui lò dò ngồi dậy tìm hai sợi thun buộc ống quần pyjama hơi rộng cho khỏi tuột cũng bị hai bạn cười... Một giờ trôi qua...được phép thư giãn. Thấy cũng đã đủ và tiếc thời gian quý báu dành cho nhau, đồng thời thấy nhiều động tác quá không nhớ hết nên Mai xinh gợi ý : ngưng tập lên nằm nói chuyện! Để cho 2 bạn nói chuyện chơi và nghỉ ngơi, tui còn tập tiếp phần sau. Lúc nãy đang tập Nhung đề nghị chụp vài tấm hình nhưng Mai xinh ko chịu nên cuối cùng không có tấm hình nào cho tiết mục này. Thật là uổng quá!


Hơn 11pm giải tán đi ngủ! Thế nhưng đâu có ngủ gì đâu! Chuyện cũ, chuyện mới. Chuyện xưa, chuyện nay...thì thầm, khúc khích...Tui nói ngủ đi, mai sớm tui dậy hầm xương nấu bún bò rồi đi chơi không phải lo về sớm.Nhung hỏi gối có cao không đổi gối mềm cho dễ ngủ và Nhung không cho dậy sớm. Thế rồi cứ nói chuyện hoài, nằm xích ra bên ngoài để không đụng vào nhau làm mất giấc ngủ. Nhưng mà có ngủ gì đâu! Im lặng một hồi rồi lại có đứa lên tiếng hỏi một câu, tức thì câu chuyện lại tiếp tục theo đề tài từ câu hỏi ấy.
( Đến đây nhớ những lần nằm ngủ với Tuyết cũng thì thầm trò chuyện tới khuya. Còn với Dz Vân thì nhắn tin viber ở VN ngày ấy cứ "bay" đi "bay" lại, có khi cả hàng chục tin nhắn thêm vì có một câu là có đề tài để kéo dài!)
Đêm sugarland yên ắng. Tình bạn không phai nhạt đi mà theo năm tháng càng đằm thắm ngọt ngào.

2 nhận xét:

  1. Chao ôi! Cứ y như là mình "theo chân" các bạn để được hưởng sự ngọt ngào của "Tình Bạn Cũ"! Quả thật Tuyết cũng ngất ngây dù chỉ "hội ngộ hàm thụ" thôi!
    Cảm ơn Chị Như Mai đã tận tình "tường thuật" từ trái tim đến trái tim! Trên cả tuyệt vời Các Bạn Yêu ơi!

    Trả lờiXóa
  2. Anh Cường ở VH3 nói: "Bạn cũ quý hồ như rượu cũ" đó Tuyết ! Và đối với tụi mình càng đúng hơn nữa! Không thể nói hết niềm vui, sự xúc động và hạnh phúc khi tụi mình gặp nhau trên xứ người mà thắm thiết, thân thương, gần gũi như 40 năm trước ở quê nhà khi còn tuổi 20.
    Mong một ngày có nhiều gương mặt Vh2 gặp nhau thêm nữa.

    Trả lờiXóa